Khoâng nghe lôøi ngöôøi treân thieät thoøi ngay tröôùc maêt
Ngöôøi hieàn thieän ñöùc cung kính laõnh hoäi, thöïc haønh
Phaät Phaùp thì khoâng meâ tín, tin saâu nhaân quaû
Cho neân giaûi tröø ñöôïc vaán naïn raát toát

nhanqua.edu.vn

NẾU THAM LAM HƯỞNG THỤ, KHÔNG ĐƯỢC, VẬY THÌ VẤN ĐỀ XUẤT HIỆN RỒI

NẾU THAM LAM HƯỞNG THỤ,

KHÔNG ĐƯỢC, VẬY THÌ

VẤN ĐỀ XUẤT HIỆN RỒI

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Ngày nay Đông Bắc cư sĩ Lưu Tố Vân chính là một tấm gương tốt. Đó thực sự là mười phần cùng kính được mười phần lợi ích. Bà không ở bên cạnh tôi, chỉ là nghe một bộ đĩa CD, đĩa CD về Kinh Vô Lượng Thọ, hình như là bản giảng vào năm 1998.

Bà có được một bộ này, lúc đó dùng băng ghi âm, không có hình ảnh, chỉ là thu âm, bà có được một bộ Kinh này, sáu mươi tiếng đồng hồ. quý vị xem người ta học tập, một ngày nghe một đĩa, tức là một tiếng đồng hồ.

Nhưng một tiếng đồng hồ này nghe mười lần, mỗi ngày nghe Kinh mười tiếng đồng hồ, mười năm A La Hán từng gián đoạn, chỉ nghe một bộ Kinh. Một ngày nghe mười lần. Nghe hai tháng thì nghe xong những đĩa CD này, hai tháng là nghe mười lần.

Sau khi nghe xong, nghe lại từ đầu, nghe như vậy mười năm. Ngoài nghe Kinh ra thì niệm Phật A Di Đà, bà thành công rồi, chứng minh lời Cổ Nhân nói không sai tí nào, nhất môn thâm nhập, trường thời huân tu, nhân giới đắc định, nhân định khai tuệ, chứng minh cho quý vị rồi.

Giới là gì?

Là quy củ. Quý vị có thể giữ vững được quy củ này, chính là nhất môn thâm nhập, trường thời huân tu, quý vị giữ quy củ.

Một ngày nghe mười tiếng đồng hồ, thời gian còn lại là niệm Phật. Đây là quy củ. Dụng công như vậy, cho nên bệnh của bà khỏi rồi, bà mắc bệnh nổi ban đỏ, còn nghiêm trọng hơn cả bệnh ung thư. Lành rồi, cũng không uống thuốc, không chích thuốc, bệnh đã lành rồi.

Ba năm, năm năm nhất định được niệm Phật tam muội, sáu bảy năm liền khai ngộ, không phải là đại triệt đại ngộ, thì đó cũng coi như là đại ngộ. Ngộ như vậy, không những Phật Pháp thông, mà pháp thế gian cũng thông.

Vì sao vậy?

Vì trí tuệ trong tự tánh hiển bày ra. Vãng sanh Tịnh Độ phán đoán của tôi là sanh tử tự tại, muốn đi thì đi, muốn ở thì ở, không còn chướng ngại nữa.

Bà có thể làm thành công, mỗi người chúng ta cũng có thể thành công, quý vị không chịu làm thì chẳng còn cách gì. Phải thực sự buông bỏ được, trong tâm không còn mảy may vướng bận nào nữa, thân tâm không có áp lực, danh văn lợi dưỡng, ngũ dục lục trần tất cả đều buông bỏ hết.

Cuộc sống rất vất vả, quý vị nghe báo cáo của bà, bà mời bạn bè dùng cơm, người bạn thân, chỉ có một món ăn, người bạn đó liền hỏi bà, một món ăn đủ không?

Không đủ thì nấu thêm chút nữa, vẫn là một món ăn?

Đúng, vẫn là một món ăn. Trong nhà Phật nói ăn không trùng vị, bà đã làm được rồi, cuộc sống đơn giản biết bao, cho nên bà mới có thể đắc tam muội, tâm của bà mới có thể thanh tịnh. Nếu tham lam hưởng thụ, không được, vậy thì vấn đề xuất hiện rồi.

***